Mẹ bỏ đi biệt xứ, bố mất vì căn bệnh ung thư, chỗ dựa tinh thần lớn nhất của em Tuấn bây giờ là ông bà nội bệnh tật, già yếu và sự đùm bọc của bà con xóm giềng.
Em Trần Văn Tuấn (SN 2003), trú thôn Tân Hải, xã Hải Lộc, huyện Hậu Lộc (Thanh Hóa) hiện đang ở cùng với ông bà nội bệnh tật, già yếu. Mọi sinh hoạt trong gia đình chỉ dựa vào hơn 1 triệu đồng trợ cấp cho người tàn tật của bà.
Mặc dù sống trong cảnh khó khăn, thiếu thốn nhưng Tuấn luôn cố gắng vươn lên trong học tập và đạt thành tích cao. Kỳ thi tốt nghiệp THPT vừa qua em đạt 26,5 điểm khối A (Toán 9 điểm, Lý 8,5 và Hóa 9 điểm). Không những thế em còn đạt giải Ba cấp tỉnh môn Hóa năm học 2020 – 2021.
Tuấn chia sẻ, vì hoàn cảnh gia đình nên ước mơ của em là được học một trường quân đội cho đỡ chi phí học tập, nhưng khi đi khám sơ tuyển em bị viêm gan B nên không đủ điều kiện.
Tuấn lo tới đây đi học ai sẽ chăm sóc bà |
Nhớ lại lời bố dặn trước khi mất rằng phải cố gắng học thật giỏi, sau này mới có thể giúp đỡ, chăm sóc được cho ông bà. Chính vì lẽ đó, em đã đăng ký nguyện vọng vào khoa Điện tử Viễn thông của Trường ĐH Bách Khoa Hà Nội, mặc dù biết thời gian tới em phải cố gắng hơn rất nhiều.
“Dự định của em khi bước chân vào trường Đại học sẽ nỗ lực học tập, ngoài thời gian trên lớp tranh thủ đi làm thêm kiếm tiền trang trải học hành, vì ông bà già yếu, đau ốm không thể có tiền lo cho em được”, Tuấn tâm sự.
Bữa cơm của gia đình chỉ có rau luộc và trứng |
Hai ngày nay khi biết cháu đậu đại học, bà Nguyễn Thị Hiển (67 tuổi, bà nội Tuấn) vui lắm, bên cạnh niềm vui ấy là nỗi buồn sâu lắng, bởi ông bà đã già yếu, không đủ sức lo cho cháu.
Bà Hiển kể, những năm trước do nghèo túng, bố mẹ Tuấn đã mạnh dạn vay vốn ngân hàng và người quen để đầu tư nuôi ngao, tuy nhiên may mắn không đến khi làm ăn thua lỗ, gia đình rơi vào chuỗi ngày túng quẫn, nợ nần.
Buồn chán, mẹ em bỏ nhà đi. Bố Tuấn phải lặn lội ra các tỉnh Quảng Ninh, Hải Phòng làm thuê kiếm tiền nuôi con ăn học không quản vất vả, không may cũng đổ bệnh mà mất.
Trước ngày nhập học Tuấn tranh thủ xem lại sách vở |
“Tôi bị bệnh viêm đa rễ dây thần kinh nên phải ngồi xe lăn nhiều năm nay. Còn chồng tôi là ông Trần Văn Đảm (71 tuổi) cũng bệnh tật phải thuốc men thường xuyên, cả gia đình chỉ trông chờ vào hơn 1 triệu đồng tiền trợ cấp tàn tật của tôi”, bà Hiển buồn bã.
Cô Hoàng Ánh Vân, giáo viên chủ nhiệm lớp 12A3, trường THPT Hậu Lộc 1 chia sẻ, mặc dù hoàn cảnh như vậy nhưng chưa bao giờ thấy em Tuấn than vãn điều gì.
“Biết Tuấn là một học sinh nhà nghèo, ngoan ngoãn, chăm chỉ, Ban giám hiệu nhà trường, thầy cô giáo cũng thường xuyên động viên để em thêm động lực. Giờ Tuấn đậu đại học, mọi chi phí sẽ tăng thêm rất nhiều, một mình em khó lòng kham nổi. Tôi chỉ mong các nhà hảo tâm có thể hỗ trợ để em thực hiện được ước mơ hoàn thành đại học của mình”, cô Vân Anh nói.
Ngôi nhà nơi Tuấn đang ở cùng với ông bà nội già yếu |
Ông Nguyễn Văn Chư, Trưởng thôn Tân Hải cho biết, gia đình cháu Tuấn thuộc diện hộ nghèo, đặc biệt khó khăn. Trước hoàn cảnh đó, nhiều năm qua chính quyền địa phương cùng bà con trong xóm thường xuyên thăm hỏi, động viên, người giúp bò gạo, mớ rau, con cá hỗ trợ gia đình phần nào. Giờ đây con đường học tập của cháu là cả một chặng đường dài, rất mong được sự giúp đỡ từ các mạnh thường quân.
Tuấn Linh