Thủ tướng Chính phủ vừa chính thức có ý kiến yêu cầu Hà Nội kiểm tra, xử lý 2.000 ha các dự án đô thị đang bị bỏ hoang ở Mê Linh. Giữa chốn tấc đất tấc vàng mà lại có đến 2.000 ha bị bỏ hoang, một sự lãng phí quá khủng khiếp.
Tình trạng dự án bỏ hoang ở HN sáp sáp nhập khiến chính quyền thành phố cũng chẳng sung sướng gì khi phải dọn rác "lịch sử để lại".
Từng được quảng cáo thậm chí là “đô thị kiểu mẫu”, hàng ngàn ha đất “bờ xôi ruộng mật” ở Mê Linh đã được thu hồi để làm các đô thị. Đất khu vực này từng được “thổi nóng” lên giá từ 18-24 triệu/m2.
Cả chục năm trời, trong khi người dân mất đất đã phải chuyển đổi nghề nghiệp, thậm chí tìm thuê đất nơi khác tiếp tục gieo trồng, lấy kế sinh nhai thì có đến hàng ngàn ha đất các khu đô thị này gần như bỏ hoang.
Kể từ thời điểm sáp nhập về thủ đô, Mê Linh có 47 dự án xây dựng khu đô thị. Cho đến nay, hầu hết đều đang triển khai dở dang hoặc bỏ hoang.
Một báo cáo của HĐND TP Hà Nội cũng cho biết toàn thành phố có 161 dự án có dấu hiệu vi phạm Luật Đất đai. Các địa phương có nhiều dự án chậm triển khai gồm huyện Hoài Đức (51 dự án), huyện Mê Linh (50 dự án), quận Nam Từ Liêm (48 dự án)…
Một “hàng xóm” khác của Mê Linh, xã Tiến Xuân huyện Thạch Thất, cũng rơi vào tình trạng tương tự. Tức là cũng có tới 25 dự án. Và cũng “nằm trên giấy” tương tự.
Trong các dự án 2.000 ha kia cũng như hàng trăm dự án hoặc bỏ hoang, hoặc “trên giấy” có không ít dự án là hậu quả của những cơn sốt đất trước sau thời điểm mở rộng Thủ đô. Riêng 25 dự án ở Tiến Xuân được dồn dập phê duyệt đầu tư trong khoảng thời gian khoảng đầu năm 2008. Tất cả đều do UBND tỉnh Hòa Bình là cơ quan ký chứng nhận/cấp phép/quyết định đầu tư, theo một cách thức là dư luận từng dùng từ cực chuẩn xác: “Chạy” trước khi về Hà Nội!
Rồi hiện tượng “Mê Linh” ở khắp nơi, từ Thạch Thất, tới Đan Phượng, tới Hoài Đức. Các nhà đầu tư “chết sặc tiết” khi ném tiền vào những dự án “chạy sáp nhập”. Và giờ, ngay cả Hà Nội cũng chẳng sung sướng gì.
Việc yêu cầu xử lý của Chính phủ không có gì phải bàn cãi. Nhưng việc xử lý trường hợp các “đô thị 2.000ha ở Mê Linh” có vẻ lại không dễ.
Bởi vượt trên một dự án cá biệt, cách xử lý 2.000 ha bỏ hoang này sẽ là “tiền lệ” cho việc xử lý “cả cửa ngõ phía Tây” đang ngổn ngang dự án, sẽ là tiền lệ cho hàng trăm dự án với hàng chục ngàn ha đang “đắp chiếu” khác.
Mà việc xử lý, sẽ khó có thể rốt ráo nếu không chỉ tên điểm mặt các “tác giả” của những phê duyệt, cho dù nó được xem là “vấn đề lịch sử để lại”.